Ðăng nhập

View Full Version : I've lost a friend because of cancer. So sad.


cotchanpaloca
25-03-2014, 01:56 PM
Mình biết chị khi còn làm cán bộ phòng Marketing ở Bảo Việt Nhân thọ. Chị hoạt bát, nhanh nhẹn, sắc sảo và làm ở ban Kinh tế - Thời sự của Đài TH Hà Nội - HTV. Bẵng đi gần năm năm, một buổi chiều mình nhận cuộc điện thoại của chị, giọng cười giòn hỏi thăm, ôn lại chuyện cũ. Rồi chị nói rằng, chị đọc báo nên biết được hoàn cảnh của Thương bị ung thư vú (https://www.facebook.com/BreastCancerNetworkVietnam/posts/10152667710581679) - cô gái mà chị quen năm nào.

Chị gọi điện động viên và cuối cùng chị cũng chia sẻ rằng, chị mắc ung thư xương sụn - vùng sụn gần xương chậu - một dạng ung thư hiếm gặp. Kể cả thông tin bằng tiếng Anh cũng hiếm.

Chị giấu diếm tất cả mọi người, bạn bè, đồng nghiệp, họ hàng và trốn tránh phải gặp họ. Chị sợ mọi người thương hại. Nhưng chị sẵn lòng nói chuyện với em mọi thứ, vì em là người đồng cảnh cũng mắc ung thư nhưng là ung thư vú (http://bcnv.org.vn/) .

Bệnh tật là thế, mà chị bảo, Thương đưa cho chị tài khoản, phần tiết kiệm của chị ngoài phần để lo cho chị thuốc thang, điều trị, chị muốn dành một món quà cho em, chỉ một ít thôi, nhưng là tấm lòng của chị. Chị bảo, em cần nó hơn vì em còn phải làm nhiều việc không phải cho bản thân mình.

Em nhất định không cho tài khoản và từ chối nhận sự giúp đỡ của chị, thế mà cuối cùng bằng nhiều cách, chị cũng lần ra số tài khoản và gửi vào đó 1 triệu đồng.

Chị bảo, chị đã mổ 3,4 lần mà bác sĩ không biết là bệnh gì, đi dăm ba viện cũng không có chẩn đoán chính xác, phải đến lần mổ thứ 5 hay thứ 7 gì đó, mới có kết luận chính xác là ung thư xương sụn. Chị nói, mổ xẻ bây giờ với chị là chuyện nhỏ. Mình mổ nhiều rồi thành dũng cảm như những chú lính chì.

Đau nhức cả đêm, không tài nào ngủ được. Những giấc ngủ chập chờn và không cảm thấy cơn đau là do thuốc ngủ can thiệp mới có được. Chị không tự đi lại được mà phải nhờ xe lăn. Vậy mà chị vẫn trông cháu nội để con dâu, con trai an tâm công việc và nỗ lực hết sức để tự chăm sóc chính mình.

Bận chúi mắt, chúi mũi lo điều trị, công việc chung, công việc riêng... thi thoảng có nhớ chị đấy nhưng lười nhác cũng có mà không đủ thật tâm muốn thăm chị cũng có. Mình không gặp được chị trước khi chị tạm biệt cuộc sống này.

Viết những dòng này, mắt cay xè, ướt nhẹt. Mong chị bình an và từ nay hết những cơn đau. Thương chị


Theo: cột chắn inox (http://greenplanet.com.vn/cot-chan-inox.html)